Say nắng thật sự là một cảm giác kỳ lạ. Theo nghĩa đen thì say nắng được gọi là hiện tượng trúng nóng, trúng nắng do phơi mình quá lâu dưới ánh sáng mặt trời hoặc một nhiệt độ quá cao như trong hầm lò, một số nguyên nhân thuận lợi nhất định như gắng sức, đau ốm, ẩm ướt. Say nóng thường gặp vào buổi xế chiều, có nhiều tia hống ngoại, còn say nắng hay gặp vào lúc giữa trưa, khi trời nắng gay gắt, có nhiều tia tử ngoại. Say nắng thường nặng hơn say nóng, có thể gây tử vong.
Còn như bây giờ say nắng có nhiều dạng lắm. Còn với riêng tôi, say nắng là cảm giác lâng lâng, say say một thứ gì đó mà không phải là nắng. Đó là say người. Tôi say đến không tỉnh lại được, say điên đảo, say mù quáng. Say đến nỗi trong lòng không còn biết đến ai ngoài hình bóng ấy, người ấy. Người đó có lẽ đã biết, chưa biết, không biết, giả vờ không biết cái tình trạng của tôi. Tôi say, ánh mắt, nụ cười, say cái cách nói chuyện, say cái cách sống, say cái cách làm cho con gái đau lòng.... Say tất tần tật. Cũng đã lâu rồi tôi không còn nhận được tin tức gì từ người đó nữa, vậy mà hình ảnh của người đó luôn thường trực trong tôi. Trong lúc tôi đi đường, trong lúc tôi mua sắm, trong tất cả mọi nơi, mọi lúc. Chẳng biết sau này sẽ có một cái thuốc đặc trị nào dành cho tôi không để chữa hết cái bệnh cảm nằng.
14 năm trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét