Study for work, study for life, and study for future! welcome to Đặng Thị Trang's blog mọi thắc mắc xin liên hệ với Trang. Địa chỉ facebook Trang Lang Thang. số điện thoại : 01663877004.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Sinh nhật lần thứ 21

Hôm nay đã là ngày 29/12. Tức là sinh nhật của mình đã qua được 2 ngày rồi. Nhưng cảm xúc của ngày mình lên 21 vẫn còn vẹn nguyên. Hôm đó quả thật là một ngày có nhiều cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có mà.
Từ trước đến nay sinh nhật của mình,  mình đều cảm thấy nó không vui cho lắm. Mình đã nghĩ chắc sinh nhật năm nay của mình cũng thế nốt. Chưa kể hôm trước mình đi làm bảo hiểm không được cái việc gì nữa mình đã nản rồi, kể cả việc bị CAGT phạt cho một lỗi vượt đèn đỏ nữa. Từ mấy ngày trước mình đã cố để không nhớ đến ngày này rồi. Nhưng mà quên làm sao được ngày kỷ niệm mình có mặt ở trên đời cơ chứ. Thật là. 4h sáng mình đã nhận được lời chúc mừng sinh nhật của bạn Cúc. Người đầu tiên chúc mừng sinh nhật mình. Vậy mà sinh nhật Cúc mình mới chúc mừng bạn ý có một năm. hichic. Tệ thật đấy. Tiếp đến là lời chúc mừng sinh nhật của người đó. Mình vui không thể thở được. Lúc ấy chỉ muốn hét lên thôi ý. Chả hiểu mình làm sao. Đi đường mình cứ nghĩ mãi về lời chúc mừng sinh nhật của người ấy thôi. Và lái em WAVE RSX ngon lành cành đào thì từ đằng sau một chị đi luôn cái bánh xe nên cái chân xinh đẹp của mình. Á. Mình lại còn tưởng các ngón chân của mình rời từng đoạn ra luôn, may mà không sao hu hu. Sau đó thì lại là một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác. Mở mail ra, bao nhiêu là lời chúc mừng của mọi người trên facebook mình cứ cười cả sáng.
Buổi sáng trôi đi thật nhẹ nhàng. Đến chiều là mình phải xuống BHXH Thanh Trì. Ôi cực hình ơi là cực hình. Mình lại còn tưởng đi về nữa cơ. May mà mọi việc xong xuôi đâu đấy. Mình vui khủng khiếp. Thế là nhiệm vụ BH gần xong rồi, chỉ còn lại ít thời gian nữa thôi là xong. Mình trở về hơi muộn, nhưng trong lòng vẫn vui vui. Mình gọi điện cho bố thông báo là hôm nay là sinh nhật mình. Năm nay bố lại còn quên sinh nhật mình mới chết cơ chứ. Hic hic. Bố chưa năm nào quên mà. Thế mà bố cũng không chúc mừng sinh nhật cho  mình chứ hứ hứ. Thất vọng tràn trề luôn đấy.
Mình cứ tưởng là sinh nhật mình trôi qua như vậy thôi, không có hoa, cũng không có món quà nào cả. Nhưng mà món quà lớn nhất mà mình nhận được trong sinh nhật năm nay đó là sự quan tâm của mọi người, mọi người vẫn còn nhớ đến mình. Thật vui. Kết thúc ngày hôm đó là cuộc gọi điện từ người đó. Mình lại cười thầm.
Ôi mình đã 21 tuổi rồi cơ đấy. Kinh thật. Một năm nữa lại trôi qua rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét