Study for work, study for life, and study for future! welcome to Đặng Thị Trang's blog mọi thắc mắc xin liên hệ với Trang. Địa chỉ facebook Trang Lang Thang. số điện thoại : 01663877004.

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

VIẾT CHO ANH, NGƯỜI CON TRAI ĐẶC BIỆT.

Anh yêu của em !
      Cho em gọi anh như thế nhé. Lúc nào anh đọc được trang blog này thì cứ coi như cái này là một bức thư em viết cho anh. Em tạm gọi đó là thư tình.
Sao lại phải viết thư? Một dòng tin nhắn qua SMS điện thoại hay  một cuộc gọi, một tin nhắn qua facebook, một ngày bên nhau còn chưa nói đủ hay sao ? Câu trả lời là chưa đủ. Em muốn nói với anh nhiều điều lắm, người con trai mà em yêu ạ. Những lúc ở cạnh anh, ở bên anh, em chỉ muốn mình được vui vẻ, tạm quên đi những lo lắng, những suy nghĩ tiêu cực. Hay những tin nhắn gửi cho anh, em chỉ muốn trong đó chứa đựng những yêu thương thôi. Còn những nỗi niềm em để lại cho riêng mình.
     Có thể anh sẽ cho là em quá nhiều thời gian rảnh, rồi lại nghĩ lung tung. Nhưng mà thực ra em rất lo cho mối quan hệ của chúng mình. Lúc nào em cũng sống trong tâm trạng thấp thỏm, lo âu, không biết là ngày mai chúng mình sẽ thế nào, khi mà có quá nhiều khó khăn bủa vây. 
     Em biết, những khó khăn đó chỉ là nhỏ so với những vật lộn của cuộc sống mưu sinh ngoài kia. Nhưng em, em đang yêu một người con trai đặc biệt. Một người đã từng trải qua một cuộc hôn nhân. Người con trai - người đàn ông ấy trong mắt mọi người có thể chưa phải là người đàn ông tốt. Nhưng đó là người mà em yêu, nên em mới lo như vậy. Làm sao để được anh yêu, yêu anh như thế nào, làm sao để hiều được anh hơn. Lúc nào em cũng làm sao, làm sao như vậy đấy. Làm sao mà anh ấy ít gọi cho mình thế, có phải anh ấy đã chán mình rồi không?, hay là anh ấy đang nghĩ về người cũ. Lúc nào em cũng nghĩ làm sao.
Anh biết em yêu anh nhiều lắm không? Nhiều lắm lắm í. Em biết, em còn thiếu sót nhiều lắm, vẫn còn vụng về trong nấu nướng, lại không phải là cô gái có tài nữ công gia chánh. Công việc thì chưa đâu vào đâu, lương thì ba cọc ba đồng. Lại xấu, lại mập nữa. Em lấy gì mà yêu anh đây. Mỗi lần nấu cho anh ăn, em đều dồn hết tâm trí vào món ăn ấy rồi, nhưng không hiểu sao nó vẫn không ngon, em thấy anh buồn. Mỗi một buổi sáng thứ 2 phải dậy về đi làm là em lại không nỡ xa anh. Ở bên anh lại thỉnh thoảng khóc nhè nữa. Em khóc vì cứ nghĩ đến nhỡ ngày mai lại phải xa anh thì sao. Thỉnh thoảng ở nhà em lại chảy nước mắt và tưởng tượng ra cảnh đấy. Cảnh anh nói lời chia tay với em, cảnh anh quay về với người cũ..... Thình thoảng anh nói yêu em, là cả ngày hôm đấy mặt trời chói sáng. Vài ngày anh lại không nói gì, làm cho anh mặt trời đi ngủ. Thỉnh thoảng anh hay hỏi em " Em có sợ mình chọn nhầm người không?" .  Em sợ chứ anh, nhưng đó chỉ làm cảm giác ban đầu. Càng ngày, càng ngày em càng yêu anh và cho đến thời điểm bây giờ, em nghĩ là em đã chọn đúng. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét