Study for work, study for life, and study for future! welcome to Đặng Thị Trang's blog mọi thắc mắc xin liên hệ với Trang. Địa chỉ facebook Trang Lang Thang. số điện thoại : 01663877004.

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Từ khi quen Anh

Từ khi quen anh lòng em thôi lặng sóng. Những con sóng nhỏ cứ xô mãi vào bờ em. Anh đúng là một bờ bến rộng mà em chưa hiểu hết. Từ khi quen anh em đã biết buồn. Ăn không ngon, nghĩ ngợi và nghĩ ngợi. Tại sao đến rồi đi mà không một câu thế. Ngày nào em cũng mong anh, bạn gọi điện còn cứ nghĩ là anh gọi. Nói huyên thuyên một hồi hóa ra không phải anh. Chiếc điện thoại đáng ghét kia chẳng thèm báo tin nhắn từ anh đến một lần trừ khi em nhắn tin trước. Mà anh cũng chẳng nhắn lại cho em. Trong tình yêu em luôn là kẻ chiến bại, chưa một lần được yêu. Bệnh yêu đơn phương cứ theo đuổi em mãi mà không một lần cho em cảm nhận được niềm hạnh phúc của một người con gái được yêu.

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Lặng sóng

Ôi lòng mình. Tưởng rằng sau những nhớ nhung, suy nghĩ, tình cảm dành cho một người mà không được người ta đáp trả, lòng mình đã lặng đi những cơn sóng đó. Không còn những tối nhớ, nhớ, nhớ nữa. Vậy mà tự dưng con sóng lần này lại to quá. Xô ngã mình mất rồi. Tại sao mặt hồ đang phẳng lặng như vậy lại khuấy lên làm gì, cho nó lại gợn lên những xôn xao. Tại sao cứ phải chạy theo mà chưa được một lần đáp lại. Thật không công bằng mà. Đã gặp rồi, lại còn hi vọng nữa. Ôi cái tâm trạng mong chờ, hi vọng. Mình bất chấp tất cả thời tiết xấu, mưa, ẩm tối, lại còn suýt bị chó cắn, lại còn bị Công an phạt để về gặp, để cho mình và người ta một cơ hội. Đổi lại mình được gì, ngoài những lời tâm sự về một tình yêu đã qua đi của người ta. Sao người ta không nghĩ xem mình nghĩ gì chứ nhỉ. Ích kỷ vậy sao. Lại phải quên đi thôi. Tên đáng ghét

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Lại một lần

Lại một lần nữa gặp thất bại trong việc gặp gỡ. Lần này đối tượng là một chàng làm trong ngành hàng hải, do chị Duyên chị dâu họ,một người mà mình cho rằng rất là kỹ tính và cẩn thận giới thiệu cho. Có lẽ mẹ mình, chị Duyên, anh Thuần và cả mình nữa, người đó một chút nữa cũng hi vọng vào mối duyên này. Nhưng có lẽ đã làm mọi người thất vọng rồi. Hai đứa bọn mình không có duyên gặp gỡ, chứ nói gì đến chuyện lâu dài. Chưa gặp nhau mà đã kết thúc rồi. Và mình cũng không biết được nguyên nhân là do đâu. Mình chẳng còn trách ai được, chỉ biết trách mình mà thôi. Ai bảo mình ăn nói chưa có duyên, ai bảo mình trẻ con, ai bảo mình không xinh gái, ai bảo mình đi khuyên người ta câu như thế, ai bảo mình lúc đầu còn ỏe ọe. Ai bảo mình không về từ thứ 6 để người ta chờ, ai bảo mình chờ người ta vào chủ nhật để rồi tự mua giận dỗi vào mình. Thật là. Giờ đây mình chỉ muốn gặp người ta một lần cho rõ mặt mũi. Vậy mà cơ hội đó cũng không có. Mình nói với mọi người ở cơ quan rằng là em có lẽ không thích, anh ấy hiền, nước ra ngăm đen, hay đi xa. Nhưng thực ra mình đã biết gì về người ta đâu, đã gặp mặt đâu mà biết, chỉ biết người ta có cái tên là Bùi Đắc Đoàn. Chán. Mình cũng không biết là để tình hình này xảy ra từ khi nào nữa. Ôi mình không hiểu mình nữa. Rồi vài hôm nữa về quê mẹ hỏi lại biết nói như nào đây, chị Duyên hỏi mình biết nói như nào đây. Tự dưng lại bị ngại ngùng, lùng nhùng. Ơ ơ. Không biết mình đã làm sai chuyện gì, tại sao mà cái số mình nó lại như vậy. Thôi thì cũng phải lạc quan lên, hi vọng rồi ngày mai sẽ tươi sáng. Họa phúc tùy duyên. Đã là họa thì không phải là phúc. Có lẽ mình và người đó đúng là lại một lần nữa không có duyên. Tim ơi lại một lần nữa lỗi nhịp rồi